[size=18]Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè.

Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa đêm mưa
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người ...

----------

Đó là nhà thơ, nhà văn Đỗ Trung Quân còn với tôi Quê
Hương là 1 miền quê yêu dấu nơi đó có bóng dáng của những người sớm hôm
tảo tần, với những đồng tiền gom góp được để dành dụm cho những đứa con
của mình ăn và học, trang trải cho cuộc sống thành thị đầy sự bon chen
và những điều khó hiểu.

Đã 3 năm xa nhà, 3 năm với nhiều vất vả bon chen nơi đất sứ quê
người.Con người nơi đây cộng thêm xã hội đồng tiền làm người ta đánh mất
đi nhiều thứ. Những gì là quý giá nhất cũng không sao giữ gìn được.
Tình cảm giữa những người cùng quê với nhau, giữa những người bạn 1 thời
cắp sách tới trường cũng không còn mặn mà như trước. Dù vẫn biết giờ
mỗi người có 1 cuộc sống riêng. Mỗi người có một trải nghiệm riêng cho
cuộc sống của mình. Nhưng sao vẫn thấy buồn nhiều và hi vọng nhiều về
những thứ tưởng chừng như bình thường nhưng lại là xa xỉ với cuộc sống
hiện đại.

Tuổi thơ gắn liền với quê hương gắn liền với những kỉ niệm không thể nào
quên, gắn liền với sự vô tư hồn nhiên . Đến khi lớn lên và xa quê mới
biết đó là những điều không nằm trong khuân khổ.

Một năm học nữa sắp trôi qua, một kỳ nghỉ hè sắp đến, tôi sẽ trở về với quê hương, về với gia đình thân yêu.

Quê hương ơi ! 1 tháng nữa nhé !!!